Hành chính đặc biệt
Tây Nguyên được xếp là Pays Montagnards du Sud-Indochinois (Xứ Thượng Nam Đông Dương), trực thuộc Toàn quyền Đông Dương, không qua Nam triều.
Tổ chức các “khu công sứ” (résidence) để trực tiếp cai quản, lập tòa án riêng.
Kinh tế – khai thác thuộc địa
Khai thác gỗ quý, mở đồn điền cao su, cà phê, chè.
Thu hút di dân Kinh từ đồng bằng, hình thành các vùng đồn điền, đô thị mới.
Tôn giáo – văn hóa
Mở rộng hoạt động truyền giáo Công giáo và Tin Lành; lập các trạm y tế, trường học theo lối phương Tây.
Đồng thời áp đặt chính sách “chia để trị”: phân biệt “người Thượng – người Kinh”, hạn chế giao lưu để dễ kiểm soát.
Hình thành các đô thị và hạ tầng quan trọng: Đà Lạt, Buôn Ma Thuột, các tuyến đường 14, 19, 21.
Cây công nghiệp (cà phê, cao su, hồ tiêu) trở thành nền tảng kinh tế chủ lực của Tây Nguyên đến nay.
Phong trào yêu nước của các dân tộc thiểu số kết nối với cách mạng Việt Nam, góp phần tạo lực lượng cho Cách mạng Tháng Tám 1945.